Đỗ Hồng

Mùa Xuân Tháng Hai


Xin mến tặng người thơ chưa quen biết ttqv.


 
“Xin hãy tặng nhau” những gì đã mất
“Khúc giao mùa” giờ cũng nhạt dư âm
Có còn ai trong cuộc sống thăng trầm
Sẽ ngồi lại bên ta “chiều hoang vắng”
 
Xuân tháng hai, những ngày dài thinh lặng
Ly rượu vui còn đọng lại giọt buồn
Nắng nhạt nhòa trên những hạt mưa tuôn
Xuân hờ hững đến bên đời bão tuyết
 
Ta ngồi dựa khung trời buồn da diết
Đường ngược xuôi bao nỗi nhớ rụng đầy
Lời thơ tình nào vang vọng chân mây
Cho ta trôi vào sát na hạnh phúc
 
Tuyết mù bay quanh ngày dài hun hút
Tình nhân về trượt ngã giữa hư không
Em đi vào mùa xuân trắng mênh mông
Như cơn gió làm hồn dâng biển động
 
Về đứng trước cửa trăm năm mở rộng
Từ thâm tâm vang tiếng động bồi hồi
Như có lần ta uống rượu giao bôi
Phút giây đó thành thiên thu ngây ngất
 
Xin tặng em những ngày vui đã mất
Cho ta còn ngơ ngẩn đến ngàn sau
Xuân tháng hai quanh quẩn giấc mơ sầu
Khi tỉnh dậy viết bài thơ luyến tiếc
 



 

Được bạn: HB 01.03.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mùa Xuân Tháng Hai"